Ghi công Ngô_Tùng_Châu

Năm đầu Gia Long (1802), truy tặng Ngô Tùng Châu là Tán trị công thần đặc tiến Kim tử Vinh lộc đại phu, Trụ quốc Thái sư, tước Châu Quận Công thụy là Trung Ý. Cho xây lăng mộ[5] để tưởng nhớ công lao và cho lấy lầu Bát Giác (nơi Võ Tánh tự thiêu) làm nơi hương hỏa cho họ Võ họ Ngô.

Trong bài Văn tế Phò mã Chưởng hậu quân Võ Tánh và Lễ bộ thượng thư Ngô Tòng Chu do Đặng Đức Siêu[6] soạn, được đọc trong lễ truy điệu trọng thể, có đoạn:

Miền biên khổn, hai năm chia sức giặc, vững lòng tôi bao quản thế là nguy;Cõi Phú Xuân, một trận thét uy trời, nặng việc nước phải lấy mình làm nhẹ.Sửa mũ áo lạy về Bắc khuyết, đuốc quang minh hun mát tấm trung can;Chỉ non sông giã với cô thành, chén tân khổ nhấp ngon mùi chính khí...[7]

Đến đời Minh Mạng, năm 1831, gia phong là Tá vận công thần, Hiệp tá đại học sĩ, Thiếu sư, Ninh Hòa Quận Công, đổi thụy là Trung Mẫn.